Đau khổ nhất trong một hôn nhất thật bại chỉ là người phụ nữ mà thôi.
Là một người vô cùng coi trọng hôn nhân và gia đình, tôi rất hoang mang với những câu chuyện đầy bi quan và đi đến ngõ cụt của hôn nhân. Vợ chồng tôi yêu nhau 1000 ngày thì cưới, thời gian có lẽ đủ để chúng tôi hiểu hết con người nhau. Thời gian đó đủ để chúng tôi gặp vài lần biến cố để thấy cuộc sống khó khăn và không thể lường trước. Thời gian đấy đủ để chúng tôi trải qua gia đoạn yêu không cần toan tính, đủ để chúng tôi có thời gian sống với những đắn đo cần suy tính trong tình yêu. Chúng tôi vẫn tiếp tục đi trên con đường mà cả hai vẫn đang song hành một cách hạnh phúc. Tôi không dám chắc điều gì nhưng tôi nhận ra một điều ”tình yêu thì chẳng cần thiết ngắn hay dài, nhưng hôn nhân thì cần đủ thời gian để không là cái chết của tình yêu “.
Nhiều người yêu quá nhanh và quá gấp. Yêu thường vội vã, mấy ai kìm nén được ngọn lửa tình yêu đang đang đốt cháy từng tế bào mình được đâu. Người ta vồ vập, lao vào nhau yêu quên trời đấy, thời gian ấy, ý nghĩ cưới nhau về nó to lớn lắm, mạnh mẽ lắm. Họ muốn được bên nhau hàng giờ, nhìn ngắm nhau, trao cho nhau những lời âu yếm. Họ thấy nhau hoàn hảo. Nhưng tôi dám chắc rằng cưới lúc này chắc chắn sẽ chia tay. Vì quá say đắm trong men say ái tình, không ai đủ tỉnh táo để nhận ra bản chất thật của nhau.
Chính bản thân họ cũng đã quên đi chính họ, vô tình bỏ quên vội vã những thói quen hàng ngày, mà biết đâu lại là cái gai trong hôn nhân sau này.
Nhiều người thì yêu quá lâu, nhưng yêu lâu chắc gì đã yêu đủ. Đôi khi thời gian chúng ta bên nhau chỉ là một thói quen khó bỏ. Tôi nói điều này chắc nhiều người chạnh lòng. Yêu nhau từ những năm tháng học phổ thông, thậm chí còn sớm hơn, cứ bên nhau như thế đến năm, bảy năm thậm chí mười năm sau. Mối quan hệ đó đi lên quá khuôn khổ của một tình yêu. Đó là tình yêu bởi họ hàng hai bên đã quá quen thuộc, đó là tình yêu bởi 99% bạn bè hai đưa biết chúng nó là một đôi, đó là tình yêu vì mười năm nay nó vốn thế, kể cả khi vài năm rồi chưa nói từ “yêu“. Rất rất nhiều cặp dù chán nhau đến tận cổ rồi những cách giải quyết cuối cùng là cưới. Ô hay nhỉ! Yêu đã chán, cưới vào thì càng ngán hơn!
Nhiều người thì yêu quá lâu, nhưng yêu lâu chắc gì đã yêu đủ. Đôi khi thời gian chúng ta bên nhau chỉ là một thói quen khó bỏ. (ảnh minh họa)
Và cũng có thể vì chẳng yêu ai nên phải cưới! “27 tuổi cứ nhắm mắt để có một tấm chồng dù không thích, để người đời khỏi gièm pha hay phải bản lĩnh chờ đợi người mình tâm đầu ý hợp. Mệt mỏi….” Cô gái trẻ dốc bầu tâm sự trên một diễn đàn. Đàn ông hay đàn bà thì sống trên đời nhiệm vụ bản năng quan trọng nhất là “duy trì nòi giống”. Có nhiều cách để thực hiện nhưng kết hôn là cách phổ biến nhất. Bố mẹ, họ hàng đến một lúc nào đó sẽ ngứa mắt với cái thể loại cứ ì ra không chịu lập ra đình mà sinh con đẻ cái. Lời ra tiếng vào thậm chí sẽ chửi thẳng vào mặt là… đồ điên, đến lúc ấy, nhiều người sẽ vơ vội vào nhau, cưới trước yêu sau.
Những cuộc hôn nhân vội vã, nhắm mắt cho qua nếu may mắn êm đẹp thì không sao, còn không thì hậu quả khôn lường.… mà đã nói là may mắn thì khác nào chơi xổ số. Một cuộc hôn nhân thất bại theo nhiều cách của nó. Đó có thể là một cuộc sống ngột ngạt trong những khuôn phép vô hình trói buộc, thiếu thốn tình yêu, lạ lẫm những lời ân ái ngọt ngào hay đơn giản là gánh nặng đời thường không có ai san sẻ. Người ta có thể chịu đựng sự thống khổ nhưng cũng có thể buông xuôi tất cả. Nhưng chung quy lại đau khổ nhất trong một hôn nhất thất bại chỉ là người phụ nữ mà thôi.
Chẳng có sự hi sinh nào là mãi mãi, chẳng ai có thể chị đựng được một người “dưng” sống bên cạnh mình mãi mãi. Nếu hôn nhân không thể biến người dưng thành người nhà thì đó là một hôn nhân thất bại. Kể cả, khi hai người yêu nhau say đắm thì cũng cần có sự dung hòa nhất định mới có thể vượt qua được khoảng thời gian làm quen với những cái riêng để đến với cái chung. Vậy nên, khi mà tình yêu là một thứ tự do nhất trong thời đại của chúng ta thì hãy đừng giết chết nó bằng hôn nhân vội vã. Yêu cho mình và cưới cho mình. Nếu hôn nhân không vì chính trị, vì vật chất thì chúng ta có quyền và có đủ thời gian để tìm ra người thích hợp.
Gửi những ai muốn cưới vì điều gì đó không phải cho bản thân mình!