Anh Chung cho biết nhiều lần muốn vợ chồng âu yếm nhau một chút là anh giống như người phải cưỡng ép vợ...
Anh Hiệp (Hai Bà Trưng, Hà Nội) vẻ mặt buồn rầu, ủ rũ khi chia sẻ về cuộc sống hôn nhân đang vô cùng bí bách của mình.
Anh cho biết, mình và vợ kết hôn được 4 năm, vợ chồng anh cũng đã sinh được một bé gái xinh xắn, đáng yêu. Nếu người ngoài nhìn vào thì ai cũng cho rằng anh là người đàn ông hạnh phúc, may mắn vì vợ đẹp, con khôn, cơ sở kinh tế khá vững chắc. Tuy nhiên theo lời anh nói thì "Ở trong chăn mới biết chăn có rận". Và qua những gì anh chia sẻ thì cuộc sống hôn nhân của anh đang có những bí bách, mệt mỏi mà nguyên nhân xuất phát từ vợ anh.
Anh Hiệp tâm sự: "Cuộc sống hôn nhân thì chắc chắn không tránh khỏi những bộn bề, lo toan, phải gồng mình gánh những trách nhiệm. Tuy nhiên có những việc các cặp đôi phải biết cân nhắc, gác lại hoặc dẹp sang một bên để tránh ảnh hưởng đến đời sống vợ chồng.
Ăn cơm xong là vợ anh Hiệp lại chui vào phòng, ngồi lì bên bàn vi tính mặc bố con tôi thích làm gì, chơi đến bao lâu... (Ảnh minh họa)
Có như vậy mới không gây căng thẳng, mệt mỏi cho nhau. Các chị em đừng giống như vợ tôi, mới 29 tuổi đời mà đã khiến chồng ngao ngán. Cô ấy như một cái máy được lập trình sẵn, cứ về đến nhà là chỉ việc tua, tua và tua. Đến lúc vợ chồng lên giường đi ngủ rồi cô ấy còn 'à cái này, ơ cái kia'".
Theo lời anh Hiệp kể thì chị Duyên - vợ anh, là một bà vợ cuồng công việc. Lúc nào trong đầu chị cũng cánh cánh những việc mình chưa hoàn thành ở công sở. Bữa cơm tối, vợ chồng, con cái ngồi bên bàn ăn nhưng chị Duyên cứ mải mê nói những chuyện trên trời dưới biển về công việc. Rồi chị đốc thúc chồng và con ăn nhanh để chị còn xử lý những việc dở dang.
"Có hôm con gái muốn mẹ bón cho ăn thì cô ấy đùng đùng quát tháo là đang rất vội, rất bận. Nếu con không ăn nhanh thì mẹ sẽ đánh đòn là câu nói mà cô ấy thường trực dùng để nạt nộ con. Ăn cơm xong là cô ấy chui vào phòng, ngồi lì bên bàn vi tính mặc bố con tôi thích làm gì, chơi đến bao lâu..." - anh Hiệp kể.
Ngoài ra anh Hiệp còn thể hiện sự bất lực với một thói quen không thể cải tiến được của vợ. Và thói quen đó khiến anh ngày nào cũng phải đập tay xuống giường cáu nhặng xị.
"Bao giờ cũng thế, vợ chồng có mỗi lúc lên giường để gần gũi nhau. Thế mà cô ấy chưa kịp nằm xuống là đã nhỏm người dậy vì chợt nhớ ra là quên cái này chưa hoàn thành, quên cái kia còn làm dở. Rồi cứ thế, trước khi cô ấy ngủ thì cũng phải mất vài ba lần cô ấy chạy ra khỏi giường. Ngay cả khi không 'tăm tia' gì tối hôm đó cũng thấy phát mệt vì vừa thiu thiu ngủ thì bị đánh thức bằng tiếng cô ấy dùng tay đập trán, tiếng chạy lịch bịch..." - anh Hiệp chia sẻ.
Anh cũng than thở thêm rằng đã rất nhiều lần anh nói với chị rằng "Em ơi đây là giường ngủ. Em gạt hết mọi việc đra khỏi đầu đi cho anh nhờ" thế nhưng chị vẫn chứng nào tật ấy. "Nói mãi với cô ấy cũng như không nói. Không bao giờ cô ấy lên giường ngủ mà tâm trạng thoải mái, khoan khoái, chứ đừng nói là vui vẻ, chủ động vồ vập chồng" - anh Hiệp nói.
Cũng chịu chung tình cảnh bi đát giống như anh Hiệp, anh Chung (Quận Hoàng Mai - Hà Nội) cho biết gần như hôm nào anh cũng trong thế giống như người cưỡng ép vợ. Tuy nhiên cho đến nay, sau gần 6 năm chung sống, tình cảnh "vợ nhảy chồm, dựng đứng" vì chợt nhớ ra điều gì đó trong khi hai vợ chồng chuẩn bị "hành sự".
Anh Chung cho biết: "Chiều tối về đến nhà là tôi đã cơm nước xong xuôi. Còn mỗi việc tắm cho con mà hôm nào hai mẹ con cũng ầm ỏm trong phòng tắm. Rồi cô ấy ca thán, càu nhàu suốt cả buổi nào là vất vả, cực nhọc, con nghịch ngợm.
Vợ chồng anh Chung cũng có rất ít thời gian dành cho nhau. Lúc vợ anh xong xuôi với mấy cái hội 'buôn bán' kia thì anh Chung đã ngủ khì (Ảnh minh họa)
Chuyện gì cô ấy cũng làm thành một bài ca than thở. Nói không biết mỏi miệng và không bao giờ biết chán. Lắm hôm đứa con gái khều tay tôi thì thầm rằng 'Sao mẹ nói lắm, nói nhiều thế bố nhỉ?'. Cô ấy chưa về đến nhà thì im ắng, còn đã về đến nhà là khiến người khác nhức đầu, đau óc vì những lời phàn nàn".
Bên cạnh đó, anh còn cho biết vợ mình sau khi than thở cả buổi tối, đến khi về phòng thì ôm lấy cái máy vi tính để làm những việc riêng như chat với hội nhóm trên mạng xã hội, than thở cực nhọc trên facebook.
"Chính vì vậy mà chúng tôi rất ít có thời gian dành cho nhau. Lúc cô ấy xong xuôi với mấy cái hội 'buôn bán' kia thì tôi đã ngủ khì. Cứ ngày này qua ngày khác, vợ chồng muốn ôm ấp nhau là tôi giống như người cưỡng ép. Phải giật máy tính, giấm nhẹm đi... Cũng có khi phát điên và vợ chồng lại thành cãi nhau vì cô ấy cứ thói tật ấy duy trì, mặc cho chồng có góp ý hay năn nỉ" - anh Chung buồn rầu nói.