Anh quan hệ công khai, sâu nặng với bồ và rất hòa hợp, muốn tôi chấp nhận nhân tình, bởi cô ấy có hoàn cảnh khó khăn cả vật chất và tình cảm.
Vợ chồng tôi lấy nhau hơn chục năm, có hai con trai gái ngoan ngoãn, kinh tế vững vàng, sống ở một tỉnh vùng đông bắc. Hạnh phúc cứ thế trôi nếu tôi không phát hiện sự thật anh ngoại tình nhiều năm. Tôi đau đớn vô hạn, sau nhiều ngày khóc lóc, định bỏ ra ngoài sống vài hôm để trấn tĩnh lại nhưng chồng khuyên nhủ trở về và thương các con nên tôi về nhà. Chồng hứa sẽ rời bỏ cô gái đó. Tôi tạm tin, cố gắng chăm lo gia đình tốt hơn, chồng cũng thay đổi.
Vì làm cán bộ cấp cao trong tỉnh nên anh thường xuyên vắng nhà, phó mặc con cái cho tôi. Sau khi tôi phát hiện, anh đã giúp đỡ nhiều trong công việc gia đình. Những tưởng chồng tu tỉnh, thật lòng, tôi lại biết anh và nhân tình vẫn qua lại với nhau vào buổi trưa. Lần nay, tôi không còn sốc nữa mà thấy thực sự mệt mỏi. Chồng khai đã có quan hệ sâu nặng với nhân tình và rất hòa hợp. Anh muốn tôi chấp nhận nhân tình, bởi cô ấy có hoàn cảnh khó khăn cả vật chất và tình cảm.
Tôi cũng tìm hiểu và thấy những điều chồng nói là đúng. Vì lúc đầu tôi cũng cho rằng cô ta lợi dụng anh. Cô ta kém tôi 2 tuổi, có trình độ, công việc cũng ổn nhưng thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ, nói chung nhân thân khá tốt. Có lần vì ghen quá vợ chồng cãi vã nặng nề, anh xách quần áo ra ngoài ở với cô ta một thời gian. Rồi tôi đau ốm, anh ta lại trở về. Sự việc nhùng nhằng, tôi cũng chuẩn bị tư tưởng sẵn, rằng cứ tự chăm sóc bản thân, gia đình, rồi một ngày anh sẽ trở về thật sự.
Ông bà và con cái tác động khiến anh lay chuyển nhiều, không còn nằng nặc đòi sống với tình nhân nữa. Lần này, chồng hứa sẽ dần dần chấm dứt với bồ, sẽ để cô ta tự bỏ nhằm ít gây tổn thương, đặc biệt không có quan hệ giường chiếu với nhau nữa. Cô ta còn trẻ và còn nhiều cơ hôi, sẽ có một ngày thấy mệt mỏi mà bỏ anh, chứ anh không nhẫn tâm cắt đứt vì mối quan hệ này rất sâu nặng và cả hai người sống rất tình cảm.
Sau khi bị phát hiện những rắc rối này, cô bồ hiện bị stress nặng. Tôi không dám tác động mạnh vì sợ sẽ mất chồng nên chấp nhận phương án anh đưa ra. Được một thời gian yên bình, chồng hứa và nói: “Anh không bao giờ bỏ mẹ con em đâu, với anh gia đình là tất cả”.
Câu nói này thật quen thuộc và tôi tạm chấp nhận, tha thứ. Chồng cũng thiện chí bằng việc dành nhiều thời gian cho gia đình và các con, cùng tôi sửa sang nhà cửa, quan hệ bạn bè nội ngoại. Dù lòng còn nhiều giằng xé bởi đằng sau tôi anh và cô nhân tình vẫn lén lút, giờ tôi gần như chấp nhận cuộc sống chung đụng vì biết rằng phương án nào cũng không làm tôi khá hơn.
Bỏ chồng và làm bà mẹ đơn thân, về kinh tế, tôi không ngại bởi bản thân tự lo được và cũng tin vào trách nhiệm của chồng với các con. Nhưng sống với chồng mà không còn tin tưởng vào tình cảm của anh, tôi phải thật sự sắt đá. Tình cảm thật khó chia sẻ, cảm xúc chiến thắng cô nhân tình vì đã giành được chồng ở bên cạnh không còn nữa, tôi lại đối đầu với những trống vắng và bất an vào cuộc sống. Chả lẽ tôi suốt đời phải giành giật chồng mình sao?
Tất nhiên, nếu chồng quá đáng thì tôi cũng bỏ quách đi cho xong, nhưng ngoài việc có và giữ nhân tình, anh là người đàn ông khá mẫu mực, đáng ước ao. Gần đây trên mục Tâm sự có vô vàn hoàn cảnh éo le và ngoại tình, tôi thấy mình vẫn còn may mắn chán và đàn ông là như vậy, nếu bỏ đi và làm lại có hơn gì không?